Truyện sex phá trinh

Trai chơi – Tác giả Dê Cương

Phần 1: Trọ Học Dù đang dịp nghỉ hè, nhưng ba má tôi cũng gửi tôi vào Sài Gòn học. Ba má tôi nói Sài Gòn có nhiều thầy giỏi có thể luyện thi đại học cho tôi. Thật ra ba má tôi chỉ muốn tôi xa Linh, cô em con dì và cũng là người yêu của tôi. Tôi trọ học tại nhà bà Tuyết, một người quen thân. Bà Tuyết có căn nhà khá rộng cho học sinh thuê và nấu cơm tháng cho họ. Có đến trên 10 học sinh nam nữ ăn ở tại đây, nhưng họ đã về quê hết rồi. Thật là buồn khi ngồi một mình trong căn nhà đìu hiu nhìn những cơn mưa thất thường ào tới, nhìn những vũng nước đọng trên con đường tráng nhựa lồi lõm, nhìn những hàng cây ủ rũ ven đường… Tất cả đều buồn...

Bị anh rể hiếp dâm – Tác giả Ngọc Nhi

Tôi lập gia đình đã được sáu năm, nhưng từ đó đến nay tôi chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc. Khác hẳn lúc còn yêu nhau, anh ấy luôn yêu thương và chăm sóc tôi. Nhưng ngay sau ngày cưới, ảnh quay sang dằn vặt và chửi mắng tôi không tiếc lời. Đơn giản chỉ vì trong đêm tân hôn, ảnh phát hiện ra tôi không còn trinh trắng nữa. Đó cũng là nguyên nhân để anh ấy giải thích cho mọi sự thất bại, xúi quẩy trong công việc làm ăn. Những lúc ấy, tôi chỉ biết đau đớn và câm lặng. Nỗi ám ảnh khủng khiếp mà tôi cứ ngỡ đã quên từ 15 năm trước bỗng ùa về… Ngày ấy nhà anh Sơn cạnh nhà tôi. Anh ấy cũng là bạn học của chị hai tôi, nên thường xuyên sang nhà tôi chơi. Một chiều lợi...

Tôi và An – Tác giả Kỳ Phong

Dân thôn quê chúng tôi vốn nghèo, nhà tôi nói ra còn đỡ hơn mấy nhà hàng xóm, nhà tụi nó nghèo còn hơn nhà tôi nữa. Nhà tụi nó lớp thì mái tranh lủn, vách xiêu, cột bị mọt ăn gần muốn sập. Nhà tôi thì nói chung khá hơn, nhưng mấy cái vách thì cũng lủng chỗ này chỗ nọ, không nhiều nhưng nếu nhìn từ ngoài vào trong có lẽ cũng thấy hết mọi thứ. Tôi chẳng biết cha mẹ tôi là ai, nhưng từ nhỏ tôi đã sống với ông bà ngoại rồi, họ nuôi lớn tôi có lẽ từ lúc nhỏ. Đôi khi tôi hỏi ông bà ngoại về mẹ tôi thì ổng bả đều tìm cách nói trăng nói cuội để rồi không trả lời câu hỏi của tôi. Riết rồi cho tới lớn tôi cũng chẳng biết cha mẹ tôi là ai nữa....

Tình chim nghĩa đít – Tác giả Phượng Vỹ

Cũng như bao người con gái khác, sinh ra, đi học, đi làm và lấy chồng. Một định luật mà hầu như ai cũng đi theo. Trước khi đi Mỹ, tôi nghe người ta nói: “Bên Mỹ. Gái còn trinh là gái nhà quê, trai nó chê!”, Nghe cũng sợ, nhưng còn đỡ hơn là để có thai, hỏng cả một đời, thế nên tôi cũng gắng hết sức giữ gìn. Tuy vậy, người bạn trai của tôi thì lúc nào cũng gắng hết sức để chiếm đoạt. Những hôm tôi trốn được gia đình đi chơi với anh thì trăm lần như một, anh đưa tôi vào những công viên, quán cà phê vắng để thám hiểm tìm tòi thân thể tôi. Gái còn trinh, trai đụng vào là người cứ bắn, run lên bần bật. Mà ảnh cũng đâu có thua gì tôi, con cu cứ ngóc thẳng...

Thư gửi má – Tác giả Cá Heo

Hôm sinh nhật con 15 tuổi, con mặc một chiếc váy có hình những trái tim, ba đã ôm con trong lòng. Má ngồi bên nói chuyện với hai ba con. Hai tay ba xoa xoa đôi vú mới nhú của con qua lớp áo mỏng. Má nhìn thấy và chỉ cười. Con cảm thấy một vật to và cứng dần lên của ba đội thẳng lên, đầu nó nóng bỏng chạm đúng vào âm hộ con làm con cảm thấy hết sức bứt rứt. Má vẫn cười nói. Ba day day người con trên cái vật đó. Đó là lần đầu tiên nước trong người con chảy ra nhiều như vậy, ướt hết lớp vải đũng quần lót của con và thấm tới quần ba. Ba ôm chặt con. Cả người con nóng như lửa. Lúc má đi vào bếp pha trà, ba đã hôn lên cổ con và...

Thầy Bảy – Tác giả Kỳ Phong

Thầy Bảy không biết đã học lỏm đâu nghề bốc thuốc và lại kiêm luôn thầy pháp trừ yêu diệt tà. Bà con ở xã Hưng Bình này ai nấy cũng nể thầy vài phần. Không biết thầy có phép trừ yêu diệt tà và bốc thuốc hay thật hay không những tiếng vang đồn xa cho đến xã Kiết Giang bên cạnh. Căn nhà thầy Bảy nằm cách khá xa các khu nhà dân nên cảnh vật xung quanh càng làm cho căn nhà thầy trở nên thần bí âm u. Cho đến một ngày kia, trời cũng đã khuya, dường như gần nửa đêm, cảnh vật êm đềm… Hồn Thầy Bảy đang thả trôi bồng bềnh có lẽ lên đến tận cung Quãng ngắm chị Hằng thì bỗng có tiếng đập cửa ầm ầm nghe thiếu điều bể cửa. Tiếng một bà già vọng theo tiếng đập cửa:...

Ngày xưa thân ái – Tác giả Dê Cụ

Nằm hoài không ngủ được nghe mấy con ve sầu rỉ rả sốt cả ruột, Vũ năn nỉ mãi chị Lan mới cho phép đi chơi, chị vừa gật đầu Vũ đã ù té chạy tay cầm theo bao ny – lon trong đựng mười mấy viên bi và một lô hình đi kiếm hai anh em thằng Hòa thằng Thuận, mới bước vô sân thì gặp thằng Thuận đang vớt mấy con cá lia thia từ trong lu bỏ vô lọ, thấy Vũ nó liền hỏi: – Mày có mang cá theo không cho đá với cá tao, hôm kia tao mới bắt được 4 con số dzách mấy con cá Phướng của thằng Hòa bị tụi nó đã chạy dài… – Tao đang cho tụi nó dưỡng sức, thằng Hòa đâu rồi… tao tính rủ tụi mày đi kiếm đám thằng Thanh chơi bắn bi với tạt hình…...

Luyến tiếc – Tác giả Dê Cụ

Phần 1: Nếm Mùi Đời Tôi ngồi nhâm nhi ly Café nghe nhạc khi nghe bản “Love story” tự nhiên hồi tưởng lại 20 năm trước khi tôi mới 17 tuổi. Chú Long người anh em kết nghĩa với ba tôi xin tôi về nuôi vì chú đã gần 45 lấy vợ được ba năm mà vẫn chưa có con. Tôi theo chú về căn biệt thự sang trọng ở Thủ Đức, chú Long là nhà thầu xây cất nên bận bịu tối ngày. Cô Hoa vợ chú thỉnh thoảng theo phụ giúp coi chừng nhân công, lo sổ sách còn phần lớn thì giờ rảnh rang là đi mua sắm. Tôi được dành riêng một phòng trên lầu ba, hai phòng còn lại để trống dành cho khách thỉnh thoảng ghé chơi ngủ lại, vợ chồng chú ở trọn tầng hai, một phòng làm phòng ngủ, còn hai phòng...

Hành trình phá trinh vợ

Câu chuyện tôi sắp kể dưới đây là câu chuyện kể về quá trình cưa cẩm tán tỉnh con bạn thân, rồi từ bạn thân thành ny, và từ người yêu trở thành vợ tôi bây giờ. Cũng là 1 quá trình tán tỉnh rồi phá trinh gái nhà lành. Câu khá dài và lan man, vì tôi kể từ thời năm lớp 12 tới khi bọn tôi chính thức làm vợ chồng, các ông thông cảm chịu khó đọc nhá: (ÔNG NÀO ĐỌC XONG BẢO CHUYỆN BỊA THÌ TÔI không Ý KIẾN VÌ không AI CAN THIỆP VÀO CUỘC SỐNG CỦA AI CẢ) tôi chỉ kể vì tôi nghĩ nó là 1 chặng đường dài, cũng nhiều kỷ niệm nữa. Tôi tạm gọi vợ tôi bây giờ là người yêu nhé vì hồi đó vẫn còn tán tỉnh, ny tôi và tôi bằng tuổi nhau cùng 93, vì cùng...

Ngày đẹp trời

Trời nóng. Hải ra ban công tập thể dục. Ban công của căn phòng khá cao nên Hải chắc không ai nhìn thấy gì nếu hắn cởi hết quần áo ra tập. Nhà hàng xóm nhà là duy nhất có thể thấy thì không có ai ở nhà lúc này. Lúc chạy tại chỗ, nhìn dưng vật của mình lúc lắc, hết đập vào hai hòn dái cũng đang lủng lẳng lại đập lên trên bụng kêu đen đét, sang hai bên đùi hắn thấy khoai khoái. Nghĩ đến nó, Hải chợt thấy nó từ từ cưng lên. Hải dừng chạy, đưa tay vuốt vuốt. Hải nghĩ: Mình chán thật, sinh viên năm thứ hai rồi mà buồi vừa to vừa cứng thế này vẫn còn để đái. Vừa lúc đó, có tiếng con gái gọi: – Anh Hải ơi, có nhà không? Hắn giật mình: Chết, mình quên đóng...

Một mảnh tình xưa – Tác giả Daniel 35

Loan thường hay thức dậy trễ vào những ngày nghỉ cuối tuần. Nàng như muốn ngủ cho thoải mái sau cả tuần lễ làm việc. Hơn nữa tối qua nàng về đến nhà rất khuya. Những tối thứ sáu sau khi tan sở làm, nàng hay thường cùng với các cô bạn trong hãng đi ăn tối hay tổ chức những buổi tiệc nhỏ để vui chơi. Các cuộc vui này thường chấm dứt rất khuy trong đêm khi mọi người như đã khan cả cổ hát karaoke, bụng thì đầy ắp những món ăn mà họ thường tự nấu tại nhà. Cả một đám bạn gái sáu người, Loan là đứa con gái đẹp nhất bọn và thường là người đầu tiên kêu gọi các buổi vui chơi nho nhỏ cuối tuần hay tổ chức các chuyến chơi xa. Đã hai mươi năm tuổi đời, Loan nhìn như giống...

Lệ ma – Tác giả Kinh Bích Lịch

Chuyến bay Singapore Airlines đáp xuống phi trường Tân Sơn Nhất lúc 12: 50, Tiến chợt thấy lòng mình chơi vơi khi biết mình đã nằm giữa lòng đất mẹ. Đã mấy năm rồi, Tiến chưa có dịp về quê thăm quê hương, về thăm ba má. Những năm học vất vả cuối cùng cũng đã đền bù cho Tiến một cái bằng bác sĩ, và một chuyến về quê xã hơi. Chiếc taxi chạy lạng lách để tránh người qua kẻ lại, tiếng ồn ào lẫn tiếng còi xe vang lên in ỏi. Tiến thấy nao nao một thuở nào mảnh đất thân yêu này nuôi Tiến lớn. Kể ra cũng lâu lắm rồi, từ ngày chia tay với ba má ở Mỹ Tho để theo đoàn người vượt biển, đến bây giờ Tiến mới có dịp nhìn lại cảnh đời Việt Nam với rất nhiều thay đổi. 1:...

Kỷ niệm khó quên – Tác giả Mai Sương Sương

Sau nhiều lần thất bại về việc buôn bán làm tôi bị trắng tay. Chán nản quá tôi bèn quay về làng Hoa Lệ nơi có người bà con giới thiệu tôi đến phụ giúp công việc làm ruộng, sống cho qua ngày để chờ thời cơ. Ở nơi đây tôi đã gặp được Mỹ Phượng, tên của một người con gái đã đi vào đời tôi và để lại cho tôi biết bao nhiêu là kỷ niệm khó quên. Làng Lệ Hoa này thật xứng với cái tên ai đã đặt ra bởi vì hầu hết cá cô trong làng cả thảy đều xinh đẹp như hoa. Những cô gái người miền Nam quấn khăn rằn bông đủ kiểu coi ngồ ngộ làm sao. Năm đó tôi vừa đúng hai mươi tuổi. Một thanh niên tràn đầy nhựa sống và vui vẻ, nên ai ai cũng mean và có...

Bị thầy phá trinh

Cái tin cô Loan hoa hậu văn khoa của trường sẽ lấy thầy Quỳnh làm tất cả bạn bè cùng khóa Loan đều sửng sốt. Những cậu sinh viên choai choai hàng ngày vẫn thường theo đuổi, tán tỉnh nàng tỏ ra ghen tị ra mặt với ông thầy giáo có số tuổi gấp đôi tuổi chúng. Chỉ có thầy Quỳnh và Loan biết lý do thật của quyết định của họ. Chỉ sau có vài giờ dạy, cô nữ sinh đẹp nhất khoa đã lọt vào mắt từng trải của thầy Quỳnh. Trong giờ giảng, thầy Quỳnh cố gắng tạo ra lý do để đứng cạnh cô nữ sinh yêu của thầy, thỉnh thoảng thầy lại liếc qua cặp kính cận như để nhòm cho kỹ hơn khuôn mặt trái xoan của Loan. Năm nay thầy Quỳnh chọn Loan đóng vai nhân vật chính trong vở kịch thầy viết...

Hạnh phúc mong manh – Tác giả Hoài Thu

Năm Hằng được 10 tuổi thì má của nàng chẳng may qua đời sau một tai nạn xe hơi, ba nàng đi thêm bước nữa. Dì Linh đối xử với nàng và Thảo (em thua nàng 4 tuổi) cũng không tệ, mọi việc ăn uống và học hành đều được lo chu đáo. Rồi thằng Hùng, con Lan con Hậu lần lượt ra đời, căn nhà nhỏ nay trở nên chật chội ngột ngạt. Đến năm nàng 18 tuổi, ba nàng và dì Linh chuyển toàn quyền sở hữu nhà lại cho nàng và họ đi tìm mua một căn nhà mới trên thành phố (Sài Gòn), hình như là dì có ông anh Việt kiều Mỹ cho tiền thì phải. Nhiều người cho là 2 chị em nàng may mắn vì có mẹ kế nhân hậu, bà không những nuôi nàng đến lúc đủ trưởng thành, cho ăn học...