Làm tình nơi công cộng

Chơi đĩ bến Hạ

Người ta cứ luôn nhắc tới “bến Hạ” là nới lắm “ma” xuất hiện về đêm. Cái loại “ma” mà người ta thường nhắc đến không phải là cái loài ma mà các bạn đang tưởng tượng, chúng không có bùa phép, răng nanh, móng vuốt sắc nhọn mà là họ muốn ví von tới những cô gái đang kiếm sống trên bến Hạ bằng cách buôn son bán phấn …bán luôn cả cái trinh tiết mà sống. Người ta gọi đó là những con đĩ. Phải rồi, họ là những con đĩ ….những con đĩ làm việc trên sông nước thay vì phải làm việc trong những cao ốc, hay khách sạn, hay trong những quán cà phê đèn mờ. Cái kiểu làm ăn “hiện đại” này phát triển thật dữ dội trên bến Hạ có lẽ vì những con đĩ không sợ bị bắt . Cứ chèo xuồng...

Hiến dâng trinh tiết

Rổ mía vẫn còn hơn một nửa, con Huyền ngước nhìn bầu trời đã về chiều, khách xuống đò đã bắt đầu thưa thớt, con nhỏ nhìn lại rổ mía mà ngán ngẩm. Con Huyền buồn cho thân nó, phải chi nó là con trai, tay chân lanh lẹ thì chắc không phải dầm mưa dãi nắng đêm ngày như vậy, nó nhớ tới đám thằng Sậu, thằng ba Gà, thằng Út mun, mấy đứa nó là con trai, tay ôm thúng cóc, ổi mà vẫn nhảy xuống xe đò ào ào dù là xe đang chạy. Chiều chiều ngồi tụ tập bên trong quán trà đá, chúng nó đếm tiền, thằng nào cũng được năm bảy chục tới một trăm, chỉ riêng mình con Huyền là ít khi nào tới được ba chục, thường chỉ được mười lăm tới hai chục là khá lắm rồi. Con Huyền chán nản,...

Sung sướng tội lỗi

Chiếc xe khách từ từ vô bến, mọi người tay xách nách mang nhốn nháo chuẩn bị đi xuống xe. Lợi vẫn bình thản ngồi nhìn lơ đãng, hắn có cái gì đâu mà chuẩn bị, cái túi xách nhỏ loại du lịch mang hờ hững trên tay là tất cả hành trang của chàng, chỉ vậy thôi, vừa gọn gàng vừa tiện lợi. Gia đình Lợi thuộc vào loại khá giả ở cái vùng quê trù phú này. Ông bà Tám nhờ chăm chỉ làm ăn nên cũng có một số vốn, ông xây lại căn nhà theo kiểu Tây, đổ móng thật cao, có bậc tam cấp đi lên, cổng sắt. Đứng bên ngoài nhìn vô mọi người sẽ thấy ngay cái hồ cá tai tượng chiểm chệ ngay trước cửa như biểu tượng cho sự giàu sang phú qúy. Chẳng thế mà ông bà Tám đã cho...

Trên đường chạy giặc

Hồi đó tôi mới 20 tuổi, má tôi có cửa tiệm buôn bán lớn ở Nha trang, tôi là con một được cưng chiều, học thì ít mà ăn chơi thì nhiều, mà kể các thứ ăn chơi, thì “gái” là nhất. Vì chiến tranh, chúng tôi phải chuyển nhà đi, hàng hóa trong nhà chất đầy ba xe vận tải chạy xuôi Nam, chiếc thứ tư chỉ có mấy chục bao gạo với ít bó mền dạ Mỹ, bác Phong tài xế đợi tôi đi chơi hoang về tới phút chót mãi xế chiều mói lên đường. Bác Phong thân với tôi lắm, vì tôi hay bao bác những lần đi ăn nhậu, để bù lại, có nhiều khi bác kiếm được mấy em nai tơ trong lúc chạy xe còn cho tôi hưởng chung nữa. Trên quốc lộ số một, đủ loại xe nối đuôi như rồng rắn,...

Bên bờ Hồ Tây

Tôi lững thững bước đi trên đường phố Hà Nội. Đã 7 giờ tối, nhưng không khí nhộn nhịp của thành phố dường như lại càng náo nhiệt hơn. Những nhà hàng đèn xanh đèn đỏ, những chiếc taxi nườm nượp nối đuôi nhau. Từ ngày Nhà nước có chính sách đổi mới, các thành phần kinh tế bung ra như nấm, đời sống của dân chúng cũng được cải thiện phần nào. Mọi người không còn cảnh chạy ăn từng bữa, mà đã có của ăn của để. Nhu cầu giải trí cũng tăng thêm, và các loại hình dịch vụ cũng ngày càng đa dạng… Đường phố liên tục được mở rộng mà dường như vẫn chật. Tôi rẽ sang phía Hồ Tây để tận hưởng cái không khí trong lành mang nặng hơi nước. Mới cuối tháng 3 âm lịch, mà thời tiết năm nay sao nóng...

Anh tài xế may mắn

Tôi –  một tài xế xe tải, vốn xuất thân từ một gia đình gia giáo. Do hoàn cảnh gia đình tôi không thể tiếp tục vào đại học sau khi đã tốt nghiệp phổ thông trung học. Tôi cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình có vợ sớm, vì tôi không muốn gia đình tôi thêm miệng ăn, và càng không muốn vợ tôi phải cực khổ. Nhưng sự đời khá éo le, không cho tôi thực hiện ý đồ của mình. Năm ấy! Tôi chạy liên tỉnh, chỉ toàn chở mướn, không chở lậu hay đồ quốc cấm. Nhưng tôi vẫn vô cớ bị công an tỉnh thổi phạt. Không biên lai, nhưng cũng mất oan mấy trăm cho mấy anh cá vàng. Thấy tôi than thở vì mất oan tiền, một bác tài lâu năm trong nghề hỏi tôi : – Thế chú mày ra nghề đã...

Dưới gốc cây đào

Tôi sinh ra và lớn lên ở xóm Lương (không theo đạo), xóm tôi và xóm Đạo cách nhau bởi Vườn đào ma. Người ta kể rằng: Ngày xưa ông Vạn Hòa – một địa chủ giàu có và khét tiếng ác ôn – đích thân qua tận xứ Đào Xà Phiên chọn giống và thuê thợ về làm vườn. Vườn đào có đúng 99 cây. Vì sao không là một 100? Ông Vạn Hòa vốn mê tín, làm cái gì cũng có 9. Tiểu thư Vạn Hòa con gái độc nhất của ông, yêu một anh tá điền nghèo. Nhưng ông lại bắt cô phải lấy một công tử phong lưu trên tỉnh. Trước ngày cưới, tiểu thư đã quyên sinh bằng một liều độc dược. Lúc ấy cô đã có mang hai tháng. Trước mộ người ta trồng một cây chuối, bảo rằng khi chuối trổ buồn thì...

Nô lệ tình dục

Trang – Một cô thôn nữ, ở vùng quê vùng sâu vùng xa. Nơi đó là một vùng quê như bao làng quê khác với rặng tre, giếng nước bờ ao. Quê Trang – Một vùng bán sơn địa đất đai cằn cỗi, từ ngàn đời con người ở vùng quê Trang vốn lam lũ chịu thưng, chịu khó, vất vả sớm hôm để có được một vùng quê thanh bình nuôi lớn những người con gái con trai thật thà chất phác. Bố thường đi công tác xa có khi hàng năm mới về, mẹ Trang có hai cô con gái. Chị gái đã đi lấy chồng xa ở một tỉnh phía nam. Còn Trang ở nhà một mình với mẹ. Phải nói rằng, tuy là một cô gái quê một thời lam lũ nhưng so với các bạn gái cùng trang lứa, Trang nổi trội hơn hẳn. Ở...

Cà phê đèn mờ

Từ trước tới nay tôi vẫn thường nghĩ mọi chuyện đều có thể giải quyết được, tất cả, tất cả đều có thể giải quyết cho đến khi tôi gặp em… Từ cái nhìn đầu tiên em đã khiến tôi quay cuồng. Đi đâu đến đâu tôi vẫn luôn nghĩ về em. Em đến với tôi thật tình cờ. Chỉ là một dịp tôi được đưa em về nhà sau buổi học anh văn. Tôi không giấu nổi cảm xúc của mình. Trong đầu tôi không lúc nào không thôi thúc ý định muốn chiếm đoạt em. Tôi hèn hạ và đểu cáng thế đấy. Nhưng bất cứ thằng đàn ông nào không có ý định với em chỉ co’ thể la` những thằng đầu óc bất bình thường. Em đẹp lắm em có biết không. Mọi nàng tiên trên thế giới này cũng không sánh bằng em. Tôi yêu...

Chuyện tình trên bãi biển

Phải chăng đó là định mệnh? Năm nào Trinh cũng đến với bãi biển ấy. Bãi biển đời con gái của Trinh đã để lại, bãi biển đã cho Trinh hiểu thế nào là hạnh phúc và đau khổ. Đau khổ đến tột cùng … … Vừa cùng con đi tắm biển về, đang ngồi ở sân thượng của khách sạn để uống nước, thả hồn theo những dòng kỷ niệm một thời nơi bãi biển, nơi ghi bao dấu ấn đời con gái của Trinh, thì bất ngờ Long xuất hiện … Một giây lúng túng, Trinh sững người, không ngờ Long lại xuất hiện, vẫn dáng thư sinh ngày nào, vẫn cái nhìn đắm đuối, vẫn cái nhìn đầy hấp dẫn. Vượt qua cái lúng túng Long chủ động: – Trinh ! Bao lần anh tìm mà không thấy … Không trả lời ngay vào câu nói của...

Quý bà hồi xuân

Chuyến đi du lịch ra biển năm nây rất lý thú. Bảy người trên chiếc xe ô tô, nhắm hướng Hạ Long để đến. Nghĩ đến một tuần du lịch thoải mái, sau một năm làm việc cực nhọc ai cũng thấy háo hức. Bà Hạnh 43 tuổi nheo mắt nhìn chồng nói: – Ra đó tha hồ các ông nhậu. Bà Vân 45 tuổi nói với theo: – Nhưng đừng nhìn mấy cô mặc áo tắm hai mảnh nghe không. Bà Khôi 40 tuổi đang nhai trái táo liếc chồng: – Ôi! mấy chị khéo lo. Mấy ổng hết xí quách rồi. Làm mình còn chưa thấu, sức mấy đụng nỗi mấy cô! Tất cả mọi người cười vang, trong xe nhộn nhịp hẳn. Những khuôn mặt hớn hở vui tươi. Chiếc xe đi vào khu du lịch. Mọi người đem hành lý xuống. Căn nhà thuê hướng nhìn...

Hương đồng gió nội

Cậu ấm Sang là con trai áp út của ông Hường. Cậu ra đời tại một thành phố, nhưng vì hoàn cảnh chiến tranh, cậu được gửi về tạm trú với một người chú tại quê, lúc vừa đó cậu 12 tuổi. Chỉ sau vài tuần lễ bỡ ngỡ, cậu ấm Sang bắt đầu có được một đám bạn chơi mới. Những cánh đồng mạ non xanh biếc, những bờ luỹ tre chạy dọc theo những đường làng chẳng mấy chốc đã quen mắt và mau chóng rũ rê bước chân cậu lang thang tối ngày. Từ tiếng hót con chào mào đến tiếng con chìa vôi mỗi lần sang canh, đã sớm chinh phục cậu ấm trong hoàn cảnh phải tạm xa cha me. Ba mẹ cậu đều là công chức phải di tản lên đến tận miền núi non hiểm trở. Để tránh cho con trai cưng những...

Chị họ xa

Mỹ Dung là hàng xóm nhà tôi. Tính ra thì nó là chị họ của tôi, vì ông nội nó là anh ruột của ông nội tôi. Nhà nó có ba chị em gái, nó là chị cả. Nó 18 tuổi, hơn tôi một tuổi. Cái Dung hay sang nhà tôi chơi nhất trong ba chị em nhà nó. Nó trông rất… nói chung là với một thằng trai tơ hồi đó như tôi, thì cứ nghĩ đến nó là cái đèn dầu đã cứng ngắc rồi. Mặt mũi nó khá xinh xắn, đôi mắt tròn xoe, như mắt chim câu, đôi má lúm đồng tiền, cái cổ vừa cao, vừa trắng, hai bầu vú nở to, eo thon nhỏ, cặp mông thì miễn chê, bằng 2 phần 3 cái lồng bàn. Vấn đề là hồi đó còn khó khăn, không có mặc quần xịp như bây giờ, nên nhiều...

Mất trinh ở Cà Mau

Chuyện này cũng đã xảy ra lâu lắm rồi, ngay từ mùa hè năm tôi vừa học xong lớp 12. Năm đó tôi tròn 18 tuổi, lứa tuổi mới lớn biết bao mộng mơ và tò mò. Tôi được mệnh danh là hoa khôi của khối 12, chẳng biết từ khi nào, nhưng dần dần tôi cũng quen đi và cứ cho đó là điều hiển nhiên. Ngày xa trường rồi cũng đến, đứa học sinh nào cũng vui buồn lẫn lộn. Riêng tôi chẳng biết nên vui hay buồn, buồn vì ngày hè phải xa bạn hay vui vì ngày hôm nay nhận được 7 lá thư tình. Trên đường về nhà, tôi lập kế hoạch cho 3 tháng hè và cũng để đánh trống lảng mấy “cái đuôi” đang kiên nhẫn lượn lờ sau lưng. Về đến nhà, tôi dắt xe vào, nhìn ra vẫn thấy “cái đuôi”...

Lần đầu tiên

Ngồi ôn lại những kỹ niệm của những ngày xa xưa, Linh thấy vui vui, sao cái thuở ban đầu ấy ngô nghê quá nhỉ, dể thương quá nhỉ, cái thuở mà Linh chưa biết cái gì là yêu đương, là quan hệ nam nữ, là ân ân ái ái. Trần truồng, đứng trước gương, Linh xoay qua, xoay lại. Cô ngắm mình từ mọi phía, Linh yêu thích nhất là hai cái vú của mình, nó không nhỏ quá, không to quá, nhưng vun tròn đầy đặn, trắng trẻo, mịn màng, Linh dư biết là phụ nữ, ai ai cũng quý trọng cái cơ thể mà trời ban cho mình. Ai cũng quý, ai cũng muốn người khác cũng quý trọng như mình quý trọng vậy. Rồi Cô ngắm nhìn hai cái ti của mình. Ôi sao mà nó hồng hồng, xinh thế không biết ! Cô lấy ngón...