Đời học sinh – Quyển 5
Phần 1 – Noel năm nay em có dự định bán socola cầu phúc như lúc trước nữa không? Tôi trao lại chú chó con cho Ngọc Lan vì nhận thấy mình không phù hợp để ôm ấp chúng cho lắm. Nàng nhận lại chú chó vào lòng đảo mắt suy nghĩ: – Um, cũng không biết nữa! Cái đó tùy nhà thờ có cần em giúp hay không, nếu không bán socola thì em sẽ phụ trang điểm cho tụi nhỏ diễn kịch, hì hì! Nàng lại nở một nụ cười tươi tắn khiến trái tim tôi cảm thấy ấm áp vô cùng. Gần hai năm trước đây, trong một buổi tối đầy gió lạnh của mùa giáng sinh tôi với nàng cũng ngồi cạnh nhau như thế này. Nhưng lúc đó so với bây giờ là một trời một vực. Bởi lẽ lúc trước trong lòng tôi còn...